Anh là bác sĩ ở một bệnh viện tuyến Trung ương còn tôi là nhân viên ở một cơ quan nhà nước. Chúng tôi chỉ mới yêu nhau được 6 tháng nhưng vì thấy hợp nhau nên đã quyết định làm đám cưới.
Tôi dẫn anh về ra mắt gia đình, mọi thứ đều suôn sẻ và tốt đẹp. Nhưng cuộc gặp gỡ của tôi với gia đình anh thì vô cùng thảm hại. Cảm giác xấu hổ và lo lắng cứ tràn ngập trong tôi. Tôi không dám nói gì và muốn chạy trốn khỏi anh.
Bây giờ tôi xin kể câu chuyện này ra để mọi người nghe và tư vấn giúp tôi.
![]() |
Ảnh minh họa |
Nhiều năm trước, tôi có yêu một người đàn ông. Anh ta làm trong ngành du lịch rất đẹp trai, tài giỏi và có điều kiện. Chúng tôi yêu nhau được 3 năm thì tôi có thai.
Lúc phát hiện cái thai đã được 7 tuần nhưng tôi không dám nói chuyện với gia đình mà chỉ nói với anh. Tôi đã nghĩ anh sẽ rất hạnh phúc hoặc ít nhất là anh sẽ lập tức cùng tôi đến gặp bố mẹ để xin cưới. Thế nhưng anh nhận tin báo của tôi với một sự hốt hoảng đến tột độ. Tiếp đến anh ra sức trách móc tôi, bảo tôi vô dụng, có mỗi việc tránh thai cũng không làm được.
Thế là tôi khóc như mưa như gió suốt một buổi chiều. Anh thấy tôi khóc thì càng sốt ruột nên càng cau có, cằn nhằn với tôi. Sau đó anh trợn mắt, bắt tôi im để anh còn tính toán.
Hôm sau, trong khi tôi vẫn còn đang say sưa trong giấc ngủ thì anh nhắn tin bảo đi công tác ít ngày và anh tắt máy. Tôi liên lạc với anh không được.
1 tuần sau vì quá sốt ruột về anh và lo cho cái thai trong bụng mình đang lớn dần nên tôi điện thoại đến công ty anh (đây là điều tối kỵ mà anh cấm tôi trong suốt thời gian yêu nhau). Tuy nhiên khi điện thoại tới đây tôi mới biết, anh không hề đi công tác như đã nói với tôi. Thế là sau cuộc điện thoại hết sức nhẹ nhàng với tôi, anh phi xe đến tận cổng cơ quan gọi tôi xuống, sau đó không nói không rằng anh đưa tôi đến một nhà nghỉ rồi thuê 1 phòng.
Vào phòng, anh tát tôi tới tấp, bảo tôi không coi trọng lời nói của anh, dám gọi đến công ty anh ... rồi ném vào mặt tôi 2 tờ 500 nghìn và bảo tôi tự giải quyết.
Tôi nghĩ anh đang giận vì tôi đã phạm phải điều tối kỵ mà anh hay nhắc nhở nên tôi chỉ biết chạy theo ôm lấy chân anh và xin anh tha thứ cho lỗi lầm của mình. Thế nhưng anh vẫn dứt khoát.
![]() |
Ảnh minh họa |
2 tuần sau, không còn cách nào khác tôi đành đến một cơ sở y tế để thực hiện việc anh mong muốn. Đến cơ sở, sau khi khám và siêu âm cho tôi, vị bác sĩ liên tục động viên tôi đừng bỏ thai mà tội nghiệp.
Phần vì đã quyết tâm bỏ đi giọt máu có lên quan đến kẻ bạc tình, phần vì quá hoảng sợ nên tôi đã quát lại bác sĩ bằng cái giọng rất gằn. Sau đó, tôi yêu cầu vị bác sĩ làm công việc mà tôi đã đăng ký và cam kết chịu mọi trách nhiệm nếu ca nạo phá thai có biến chứng.
Xong xuôi, tôi trở lại công việc bình thường và dần lãng quên người đàn ông bội bạc cũng như đứa trẻ chưa kịp hình thành kia. Không thể ngờ sau gần 4 năm tôi lại gặp lại người bác sĩ ấy trong hoàn cảnh vô cùng trớ trêu. Ấy là mẹ của người yêu tôi bây giờ.
Hôm tôi gặp bác, bác bảo nhìn tôi quen quen mà không nhớ đã gặp ở đâu khiến tim tôi như ngừng đập. Sau đó tôi trở về nhà thì nhận được luôn tin nhắn của bác. Nội dung tin nhắn chỉ vẻn vẹn: "Có phải cháu là cô gái của 4 năm về trước tại X? (tên cơ sở y tế tôi đã đến phá thai - nv)".
Tôi hoảng hốt và run rẩy còn hơn cái ngày tôi quyết định bỏ đi đứa con trong bụng mình. Vì thế tôi không còn dám cầm đến điện thoại để trả lời bác nữa. Tôi sợ quá, mong mọi người hãy tư vấn giúp tôi. Tôi phải làm sao bây giờ?
L. H.N (Hà Nội)
" alt=""/>Tình huống trớ trêu trong ngày ra mắt của 'gái ế' tuổi 30Mẹ của anh Chương nhớ lại, 15 ngày đầu con nằm viện, bà luôn sống trong nỗi sợ hãi con có thể rời mình đi bất cứ lúc nào. Bà không dám nghe điện thoại của chồng và con trai cả từ bệnh viện gọi về. Ai hỏi về con, cháu, bà lại khóc.
Vợ chồng bà chỉ có hai con trai, được 4 cháu nội. Khi con trưởng thành, các cháu đi học, ông bà nghĩ rằng mình đã được an nhàn tuổi già nhưng hỏa hoạn bất ngờ cướp đi người con dâu và hai cháu nội. Đến thời điểm hiện tại, người mẹ không mong muốn gì hơn vì con trai được bình an trở về, mất mát gia đình dần nguôi ngoai.
Chia sẻ với phóng viên báo VietNamNet, anh Chương chưa nói được câu dài tròn vành, rõ chữ, ánh mắt luôn đăm chiêu nhìn ra xa. Anh nói nhỏ: “Tôi chưa biết bắt đầu lại từ đâu, sức khỏe bình thường, không còn khó thở. Tôi đã bình phục được 90%, chưa nhớ được hết, mọi thứ lờ mờ không rõ ràng”.
Anh Chương không nhớ rõ đêm xảy ra hỏa hoạn như thế nào. Khi tỉnh lại, anh loáng thoáng nghe nhà mình bị cháy. Anh kể: "Tôi nhập ngũ từ năm 2005 rồi về công tác tại đơn vị, đến nay gần 19 năm. Tôi cưới vợ và có hai con gái tên Nguyễn Quỳnh Như, Nguyễn Thanh Huyền. Vợ tôi làm bác sĩ ở Lê Văn Thiêm (Thanh Xuân, Hà Nội)".
Khi nghe các y bác sĩ và thủ trưởng đơn vị chia sẻ về vụ cháy, các nạn nhân được đưa đi cấp cứu, hai bàn tay anh Chương run run, ánh mắt không giấu được nỗi buồn.
Người nhà anh Chương chia sẻ, khi tỉnh lại trên giường bệnh, anh Chương nhận ra bố, mẹ, anh trai và các đồng đội của mình. Thủ trưởng đơn vị hỏi thăm, anh vẫn giơ tay chào hỏi theo lễ nghi quân đội.
Ông Chức cho biết, từ khi tỉnh khoảng 1 tháng nay, anh Chương vẫn rất thụ động. Người nhà, đồng nghiệp hỏi gì anh trả lời. Cách đây 1 tuần, anh Chương hỏi đồng đội của mình thông tin của vợ con. Nhưng họ chỉ trả lời: "Anh lo điều trị đi, mọi chuyện đã có ở nhà lo".
"Khi con dâu và cháu nội được 49 ngày cũng còn vài ngày nữa Chương ra viện, tôi quyết định nói với con trai chuyện con dâu và hai cháu nội đã mất. Lúc đó, Chương bình tĩnh, rơm rớm nước mắt nhưng không hốt hoảng, lại quên ngay. Thần kinh của Chương vẫn bị tổn thương, sống theo bản năng chứ chưa suy nghĩ được nhiều", ông Chức nói.
Chiều 6/11, cả gia đình anh Chương cùng nhau trở về quê nhà ở Sóc Sơn sau những ngày trải qua đủ cung bậc đau đớn tột cùng, hy vọng và niềm vui ở bệnh viện. Buổi tối, gia đình đã sắp mâm cơm cúng gia tiên và ăn bữa cơm đoàn viên. Nhiều người tới hỏi thăm động viên, anh Chương đã nói chuyện bình thường.
Trong thời gian tới, anh Chương tiếp tục điều trị phục hồi chức năng tại Trung tâm Oxy cao áp, Bộ Quốc phòng.
Gia đình anh Chương sống ở căn hộ tầng 8, chung cư mini số 37, ngõ 29, phố Khương Hạ, Thanh Xuân, Hà Nội. Đêm 12/9, vụ hỏa hoạn xảy ra tại chung cư này khiến 56 người tử vong, 37 người bị thương. Anh Chương được đưa đến Bệnh viện Bạch Mai trong tình trạng hôn mê sâu, nguy kịch do ngộ độc CO2, toàn bộ cơ quan bị tổn thương nặng, phổi ám đen vì khói độc, tim, não, gan, thận đều suy nặng, chỉ số sinh tồn ở mức 6 điểm. Trong khi đó, chỉ số để cấp cứu là 9 điểm.
3. Sáng ăn no và tối ăn ít
Có một câu nói - "Hãy ăn sáng như một vị vua, ăn trưa như một người bình thường, và ăn tối như một người ăn xin". Lời khuyên này là tốt cho tất cả mọi người, đặc biệt là đối với những người bị bệnh tiểu đường Týp 2.
Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng ăn bữa sáng lớn giàu protein và ít carbs, ăn ít vào bữa tối giúp điều chỉnh lượng đường tự nhiên trong máu. Điều này ngăn ngừa các giai đoạn tăng đường huyết và cải thiện chất lượng cuộc sống của bệnh nhân.
4 Tập thể dục đều đặn
Đây là thói quen mang lại lợi ích kép. Thứ nhất, tập thể dục giúp duy trì sức khỏe và kiểm soát béo phì, phòng tránh các bệnh như tiểu đường. Thứ hai, tập thể dục làm giảm tác dụng phụ của bệnh tiểu đường. Đó là lý do tại sao nên tập thể dục ít nhất 30 phút hàng ngày.
5. Ăn thực phẩm chứa carb giải phóng chậm, protein, chất béo lành mạnh và nhiều trái cây và rau củ
Một chế độ ăn uống cân bằng với những thay đổi nhất định là cần thiết để kiểm soát bệnh tiểu đường. Những thay đổi bao gồm loại bỏ tất cả các thực phẩm chứa carbs giải phóng nhanh ra khỏi chế độ ăn kiêng, như bánh mì trắng, gạo, khoai tây.
Kết hợp ăn các thực phẩm chứa carb chậm giải phóng mà không làm tăng lượng đường trong máu, như ngũ cốc nguyên hạt, các cây họ đậu. Thêm vào đó, chế độ ăn uống của bạn cần phải có nhiều protein ít béo (pho mát, trứng, sữa chua, đậu nành), các chất béo lành mạnh (bơ và quả hạch), các loại trái cây và rau củ có nhiều chất xơ (như quả mọng và bông cải xanh). Nhưng tránh ăn trái cây như cam, xoài, và dưa hấu vì chúng giàu fructose.
Bệnh tiểu đường gây ra những hậu quả nặng nề khi đường huyết luôn nằm trong vùng nguy hiểm và được các chuyên gia nội tiết xếp ở vị trí thứ 5 gây tử vong cho toàn nhân loại.
" alt=""/>5 cách giúp kiểm soát bệnh tiểu đường